Từ Lái Thiêu, tôi chạy theo TL745 đến Chợ Búng. Cách chợ
Búng khoảng hơn 100 mét là quán Bánh Bèo Bì Mỹ Liên, là nơi tôi muốn tìm tới.
Tôi nghe kể lại, quán này đã có từ hồi xa xưa. Thời ấy chỉ là quán bình dân cho
đám học trò. Sau này quán nổi tiếng là nhờ nhóm Việt Kiều, vì họ tưởng nhở đến
những ký ức xưa và tìm lại nơi này.
Quán chỉ nhỏ hẹp thôi, nếu đông khách quá, thì họ còn thêm
một tầng lầu. Việc tìm chỗ đậu xe cũng khá vất vả, phía trước quán mặt tiền
cũng hẹp. Quán không có người chuyên trông nom xe. Tôi thấy lâu lâu ông chủ
quán phải ra ngoài, hướng dẫn khách chỗ đậu xe.
Ngoài món Bánh Bèo Bì, tôi thấy thực đơn còn có bì cuốn, bún
thịt nướng… Tôi thấy dĩa bánh bèo ở đây cũng gần giống như dĩa bánh bèo tôi mới
ăn lúc nãy tại Lái Thiêu. Vài điểm khác biệt là ở đây họ không có giá hấp và
chả lụa, nhưng thịt trộn bì của họ không phải là thịt luộc, mà là thịt nạc rim,
rồi được xé tơi ra như thịt chà bông. Nước mắm pha chua ngọt, họ múc ra riêng
một chén chung với đồ chua, khách ăn cay thì tự nêm thêm ớt xay và trên bàn có
thêm chén tỏi sống.
Thật ra tôi ăn, tôi thấy khó phân biệt được ai ngon ai dở.
Bánh bèo thì được họ tráng mỏng cũng như nhau. Nhưng khác biệt lớn là giá tiền,
một dĩa bánh bèo bì tại đây giá là 25 ngàn đồng, ly trà đá họ cũng lấy mắc, giá
2 ngàn đồng.
Tôi ra khỏi quán và mới chạy thêm khoảng 50 mét, tôi lại
thấy thêm một quán Mỹ Liên. 50/50, không biết lúc nãy mình có ghé đúng quán gốc
không nữa. Sau này tôi mới biết là tôi vào đúng quán, nhưng quán Mỹ Liên kia
cũng là chi nhánh của người trong nhà. Hiện nay họ cũng có thêm một chi nhánh
nằm gần khu trung tâm của thành phố Bình Dương.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét