Bánh này làm hơi công phu, phải xay gạo chung với ít đậu nành, rồi để qua đêm cho lên men kiểu tự nhiên.
Cái muỗng dụng cụ để chiên gọi là cái cóng, chắc vì thế mà gọi bánh cóng. Khi chiên bánh, người làm bếp cho ít bột khoáy hơi sệt sệt vào cái cóng, sau đó là cho thêm ít đậu xanh hấp và thịt heo băm có trộn gia vị. Rồi phủ thêm một lớp bột lên trên, tiếp theo là đặt 1-2 con tép lên trên. Vùng sông nước miền này họ có tép bạc và tép đất. Tôi nghe nói dùng tép đất màu đỏ bắt mắt hơn, nhưng vỏ lại dầy hơn.
Sau đó cái cóng được nhúng vào chảo dầu nóng. Khi vỏ bánh chín, bánh sẽ tự nổi ra khỏi cái cóng. Người ngồi chiên bánh cứ phải dùng đũa để đảo bánh cho chín vàng đều, rồi mới gắp ra để ráo.
Bánh này được cắt thành bốn. Khi ăn bạn sẽ dùng từng lá cải hay lá xà lách, để cuộn bánh và ít rau thơm lại. Kế tiếp là nhúng cuốn rau vào chén nước mắm pha chua ngọt, trong nước mắm phải có ít đồ chua.
Ăn kiểu này cũng gần giống như bánh xèo lắm, nhưng vỏ bánh cóng thì lại giòn tan, đậu xanh có vị bui bùi, thịt băm có vị béo, giúp tăng thêm cảm giác ngon.
Mà loại bánh này thấm nhiều dầu chiên lắm, ăn nhiều hơi ngán. Ăn nhiều quá là coi chừng bị ung thư à nha.
Món này thường bán vào buổi chiều. Vào buổi sáng thì người ta thường dùng bánh này bán kèm theo bánh ướt, bún nước lèo hay là bún gỏi dà.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét