Quán phở này rất là quen thuộc đối với người dân Lạng Sơn, chỉ bán vào buổi sáng, và nằm trên đường Bà Triệu.
Sự quái chiêu của quán phở này, là ccsh làm không giống ai cả. Tôi thấy nào có cả thịt gà xé, chả nướng, xá xíu.... và đặt biệt là tô mì chính to tướng.
Bạn muốn thưởng thức tô đặc biệt, có tất cả các loại thịt, thì ở đây họ gọi là tô tổng hợp.
Còn chúng tôi rất tế nhị, chỉ gọi 1 tô xá xíu để ăn thử thôi.
Trên bàn nào có cái rổ nhựa, trong đó nào có rau: tía tô, muống chẻ, xà lách và húng quế. Rồi có thêm cà 1 dĩa chanh và đặc biệt là hũ măng ớt muối chua, 1 thứ không thể thiếu tại các quán ăn thuộc vùng núi Tây Đông Bắc. Riêng tại vùng Lạng Sơn hay Cao Bẵng, thì trong hũ ớt măng muối đấy, lại có thêm cả quả mắt mật cơ.
Phải nói là tô phở thật vô vị, chẳng có gì có thể quyến rũ tôi quay lại nơi đây lần nữa, nhưng sợi phở ở đây mới là điểm nhấn. Hầu hết khách đến đây là để thưởng thức sợi phở. Tại quán họ có 2 loại bánh phở, sợi nhỏ và sợi to.
Sợi phở nơi đây không có mòng như sơi phở của Hà Nội. Tuy là sợi phở dầy, nhưng đớp cào mồm thì tôi có cảm giác vừa mềm mại và dẻo dai.
Trò chuyện với anh Lê Tuấn, người bạn đồng hành, người dân bản xứ. Thì chúng tôi cho rằng, yếu tố quan trọng để đạt sợi phở ngon, là: hạt gạo ngon, nguồn nước sạch, cách ngâm gạo qua đêm, cách pha trộn thêm cơm nguội......
Tóm lại, sợi phở nơi đây được đánh giá là không có sự trợ giúp của hàn the nhé.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét